Cần Giờ -
một khu rừng ngập mặn mênh mông, còn có tên là Rừng Sác. Nó có tên như vậy là
do người Nam Bộ gọi cây mắm là cây Sác. Đây là loài cây ngập mặn hay sống cùng
với các loại cây khác, như sú, vẹt, đước, ô rô, chà là… tạo thành một tập đoàn
cây ngập mặn. Tập đoàn cây tiên phong lấn biển này thích hợp với những vùng bùn
lỏng chưa ổn định ở các bãi bồi cửa sông ven biển, nơi chưa có cây gì khác mọc
được. Cây mắm, cây đước đi trước, khi đất bùn đã được cố định, nước đã nhạt
dần, cây dừa nước là đại biểu sau cùng trong đoàn quân lấn biển.
Các nhà thực vật học còn dùng tên rừng Sác để
chỉ kiểu rừng ngập mặn, nhằm phân biệt với rừng chàm là kiểu rừng đầm lầy trên
lục địa, nước ngọt và hay bị nhiễm phèn. Vào thế kỷ 17, khi những lưu dân Việt
đầu tiên vào khai khẩn vùng đất mới Nam Bộ, Cần Giờ có đến 42 ngàn ha rừng
nguyên sinh mọc trên hàng trăm gò đất nửa chìm nửa nổi, hoặc chỉ cao hơn mức
nước biển một vài mét và hơn 1/4 diện tích vùng Rừng Sác là sông rạch. Thế giới
động vật Rừng Sác thời đó thật khó kiểm đếm hết. Cho đến những năm kháng chiến
chống Pháp, ngoài hàng trăm loài chim nước và động vật thuỷ sinh như tôm, cua,
cá, lưỡng cư… người ta còn gặp hổ, khỉ độc, rái nước… Thậm chí có những ngày
rái nước với hàng trăm con tập trung trên gò nhỏ. Nhiều người đã chứng kiến
những cuộc giao tranh quyết liệt giữa heo rừng và trăn nước. Loài cá sấu có
nhiều vô kể, vẫn được người dân địa phương gọi là "chúa nước".
Trong những năm 1962-1971, để tiêu diệt căn cứ
quân giải phóng, Mỹ tàn phá Rừng Sác bằng cách rải chất diệt cỏ, trung bình mỗi
ha rừng Sác phải hứng chịu 56 lít. Cho đến ngày giải phóng (năm 1975), gần như
toàn bộ Rừng Sác ở Cần Giờ bị tàn phá. Nhưng chỉ 5 năm sau, Rừng
Sác đã tái sinh trở lại và bị khai thác, chặt phá bừa bãi, do chưa có quy
hoạch. 10 năm sau đó là thời gian nhân dân Cần Giờvà
bộ đội đổ mồ hôi trồng lại rừng ngập mặn, hàng chục ha Rừng Sác đã hồi sinh. Có
đến 60 loài thực vật đã xuất hiện trở lại, nhiều nhất là cây đước. Hàng chục
loài chim nước bay về trú chân, trong đó có bồ nông, cò quắm, sếu, diệc, hồng
hộc, le le… Động vật lớn hầu như không gặp, nhưng đã có đàn khỉ gần 400 con
sống tự do trong Lâm viên Cần Giờ.
Năm 2001, UNESCO công nhận rừng ngập mặn Cần Giờ là khu dự trữ sinh qyuển đầu tiên của
Việt Nam. Cùng với các khu dự trữ sinh quyển của gần 90 nước khác trên thế
giới, đã mở đầu một kỷ nguyên mới cho Rừng Sác: kỷ nguyên phát triển loại hình
du lịch sinh thái.
Có lẽ tương lai Cần Giờ bắt đầu từ năm 1985, khi con đường ô
tô đầu tiên được xây dựng nối liền Bình Khánh với thị trấn Cần Thạnh, xuyên qua
trung tâm Rừng Sác với những vạt đước cao trên 10 m, những vạt dừa rậm rạp với
các tàu lá nhọn sắc nhô lên những thanh trường kiếm khổng lồ, du khách đi qua
một thế giới kỳ lạ với các cảnh quan rừng ngập mặn, Rừng Sác như một bộ máy lọc
nước khổng lồ, lọc sạch các chất ô nhiễm của hàng trăm khu công nghiệp và đô
thị miền Đông Nam Bộ xả xuống các sông Đồng Nai, Sài Gòn và Nhà Bè. Nhờ vậyCần Giờ vẫn giữ được thế mạnh về kinh tế thuỷ
sản. Với trên 5 ngàn ha nuôi trồng thuỷ sản, cung cấp trên 30 ngàn tấn thuỷ
sản, chủ yếu là tôm sò, hàu, nghêu…
Con đường Rừng Sác đang được mở rộng thành xa
lộ 6 làn xe với lộ giới rộng đến 120 m, khu vực ven biển đã được quy hoạch
thành khu kinh tế mở của thành phố Hồ Chí Minh. Các khu đô thị mới, các khu
công nghiệp, khu chế xuất sẽ mọc lên bên cạnh các di chỉ từ thời Sa Huỳnh, Óc
Eo… Nhưng dù là khu kinh tế mở ven biển có quy mô đến mức nào thì hàng chục ha
Rừng Sác - lá phổi xanh và cỗ máy lọc nước khổng lồ của thành phố Hồ Chí Minh -
vẫn phải được giữ gìn, bảo vệ vì những giá trị sinh thái và lịch sử không gì có
thể thay thế được.
Tr.Hiếu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét